3 sai lầm bố mẹ dễ mắc phải khi chăm con, tưởng tốt nhưng đang ngầm hại con
Việc đồng hành cùng con lớn lên theo cách khoa học, giúp trẻ phát triển toàn diện hơn.
Trong quá trình nuôi dạy, bên cạnh việc bố mẹ áp dụng phương pháp đúng, cũng dễ mắc sai lầm do áp lực từ cuộc sống hiện đại và những kỳ vọng cao cả.
Theo đó, các chuyên gia nhắc nhở có 3 sai lầm nuôi dạy con phổ biến, bố mẹ nên chú ý.
Cho trẻ ăn càng nhiều càng tốt, trẻ con mập mạp mới đáng yêu
Nhiều phụ huynh giữ quan điểm cho trẻ ăn càng nhiều càng tốt, trẻ con mập mạp mới đáng yêu.
Tuy nhiên, quan điểm này có thể dẫn đến những hiểu lầm về dinh dưỡng và sự phát triển của trẻ. Việc ép trẻ ăn dễ tạo ra cảm giác khó chịu, nhiều trường hợp trẻ chán ăn hoặc ngược lại ăn nhiều và tăng nguy cơ béo phì.
Do đó, đến giai đoạn nhất định, bố mẹ nên để trẻ học cách tự ăn uống chủ động. Đặc biệt, trẻ 1-3 tuổi là giai đoạn quan trọng để tự ăn uống, đây là một phần thiết yếu trong quá trình phát triển kỹ năng và sự tự lập.
Trong giai đoạn này, trẻ sẽ tò mò khám phá thế giới xung quanh, bao gồm cả việc ăn bằng tay. Điều này không phải là "nghịch ngợm" mà là hành trình khám phá và học hỏi.
Nếu bố mẹ tước đi cơ hội tự ăn vì lo lắng làm bẩn quần áo hay ăn quá chậm, dễ khiến trẻ mất hứng thú với việc ăn uống, làm suy yếu ý thức tự chủ.
Điều bố mẹ nên làm là chuẩn bị bộ đồ ăn, cho trẻ ngồi trên ghế và khuyến khích tự ăn. Thời gian đầu, mọi thứ sẽ có thể bị bẩn, nhưng điều đó hoàn toàn bình thường, hãy kiên nhẫn và không vội vàng.
Hơn nữa, hãy khuyến khích trẻ phát triển thói quen ăn uống lành mạnh và sự yêu thích với thực phẩm, điều này sẽ đồng hành cùng trẻ trong suốt cuộc đời.
Không được dỗ ngay khi trẻ khóc
Nhiều người tin rằng nếu ôm trẻ khi khóc sẽ dễ sinh tính cách "hư", vì vậy chọn cách phớt lờ. Tuy nhiên, điều này có thể dẫn đến những hệ quả trong quá trình phát triển cảm xúc của trẻ.
Đối với trẻ nhỏ, khóc là cách thể hiện nhu cầu tự nhiên, có thể là đói, sợ hãi hoặc đơn giản là muốn sự quan tâm và yêu thương từ bố mẹ. Việc phớt lờ tiếng khóc có thể khiến trẻ cảm thấy đơn độc và không được chấp nhận, từ đó hình thành những nỗi sợ hãi và lo âu không cần thiết.
Trên thực tế, trước tiếng khóc của trẻ, cách tiếp cận đúng đắn là đồng cảm trước, sau đó giải quyết. Mẹ có thể ôm và nhẹ nhàng nói "Mẹ biết rằng con đang cảm thấy không thoải mái, khóc một lúc nếu con muốn."
Sau khi trẻ bình tĩnh lại, bố mẹ có thể hỏi lý do khiến trẻ khóc. Ví dụ, nếu trẻ khóc vì bị bạn giật đồ chơi, mẹ có thể hướng dẫn trẻ diễn đạt cảm xúc: "Con muốn lấy lại đồ chơi, phải không?" nhằm giúp trẻ nhận ra cảm xúc.
Hơn nữa, việc đồng cảm và giao tiếp với trẻ sẽ giúp trẻ hình thành khả năng nhận thức về cảm xúc của bản thân và của người khác. Khi trẻ học được cách diễn đạt và xử lý cảm xúc, chúng sẽ phát triển thành những cá nhân tự tin và có khả năng giao tiếp tốt hơn. Điều này không chỉ có lợi cho sự phát triển cá nhân mà còn giúp xây dựng mối quan hệ gắn bó và bền chặt giữa trẻ và cha mẹ.
Giáo dục sớm là học kiến thức, học càng sớm càng tốt
Nhiều phụ huynh đánh đồng giáo dục sớm, cho rằng trẻ học càng sớm càng tốt. Ví dụ, dạy nhận biết số cho trẻ 6 tháng tuổi, 2 tuổi học thuộc thơ, 3 tuổi làm phép tính cộng trừ... Tuy nhiên, việc bồi dưỡng kiến thức sớm dễ khiến trẻ nảy sinh tâm lý chán học, cũng như ảnh hưởng quy luật phát triển.
Sự phát triển trí não của trẻ trước 3 tuổi phù hợp hơn để phát triển các giác quan, nhận thức thông qua các trò chơi và khám phá. Ví dụ, chơi lego có thể rèn luyện khả năng thực hành và tư duy không gian. Đặc biệt, quá trình "chơi" này có ý nghĩa hơn là ghi nhớ các con số.
Một phụ huynh từng cho biết đã đăng ký cho con 2 tuổi vào lớp học toán cơ bản, nhưng trẻ vội trốn khi nhìn thấy những con số, thậm chí không còn hứng thú với đồ chơi.
Theo các chuyên gia, quá trình giáo dục sớm nên tuân theo nhịp điệu của trẻ. Ví dụ, khi đưa trẻ đến công viên, hãy dạy cách nhận biết các loài hoa, hay khi ăn dạy trẻ cách đếm có bao nhiêu bát... Những tương tác nhỏ trong trong cuộc sống hàng ngày này giúp trẻ tích lũy kiến thức, đồng thời có thể cảm nhận được niềm vui khi học tập.
Trên thực tế, không có câu trả lời chuẩn cho việc nuôi dạy con, nhưng điều quan trọng là tránh những phương pháp sai lầm có thể gây ảnh hưởng đến sự phát triển của trẻ. Mỗi đứa trẻ là một cá thể độc đáo với những nhu cầu, sở thích và tính cách khác nhau, vì vậy việc áp dụng một phương pháp duy nhất cho tất cả trẻ là không thực tế.
Việc đồng hành cùng con cái lớn lên theo cách khoa học hơn không chỉ giúp trẻ phát triển toàn diện, mà còn giúp bố mẹ xây dựng một mối quan hệ gắn bó và tin cậy. Thay vì lo lắng về việc phải làm đúng mọi thứ, hãy xem mỗi ngày là một cơ hội để học hỏi và trưởng thành cùng nhau.
Bình luận