Thơ Bùi Minh Vũ
Tác giả Bùi Minh Vũ sinh năm 1960 tại Quảng Ngãi, cử nhân ngữ văn, hiện sống và viết tại thành phố Buôn Ma Thuột, Hội viên Hội Văn học Nghệ thuật Đắk Lắk. Ông đã in 15 tập thơ, 5 tập tiểu thuyết, 5 tập truyện cổ M’nông, 2 tập nghiên cứu phê bình. Giải thưởng đã đạt được: Giải khuyến khích của Liên hiệp các Hội Văn học Nghệ thuật Việt Nam năm 2019 cho tập thơ Màu thổ cẩm; Giải ba - Giải thưởng văn học về Biên giới, hải đảo năm 2020 của Hội Nhà văn Việt Nam cho tập thơ Lão ngư Kỳ Tân; Giải nhì Báo Nông nghiệp Việt Nam và Tổng cục Lâm nghiệp tổ chức với bài thơ Cha dạy con; Giải thưởng Chư Yang Sin của UBND tỉnh Đắk Lắk vào các năm 2010, 2020 và nhiều giải thưởng khác.
Tác giả Bùi Minh Vũ
Rượu cần
Nhấm một ngụm rượu cần
Nghe hương thơm của đất
Bên bếp lửa một lần
Ấm một lòng chân thật
Đôi mắt em muốn nói
Uống ngụm nữa thôi anh
Sao lại là bối rối
Để đêm cứ trôi nhanh
Trăng ngoài đồi vàng chóe
Mắt em nghiêng phía nào
Vít rượu cần nôn nao
Môi của em trổ sắc
Nhấm thêm đôi ngụm nữa
Châm nước vào làm chi
Cho say đôi mắt lửa
Ngoài kia, trăng dậy thì.
Ảnh minh họa
Em xuống bến nước
Một mình em xuống bến nước
Áo thổ cẩm xinh hơn những cành hoa
Em mang gùi thênh thênh đi qua
Vườn nghệ dài như tiếng nước chảy
Chim hót nịnh hương thơm mái tóc
Những tia nước óng ánh đôi bờ vai
Những giọt nước ngoan khoanh tròn trong đáy bầu
Tí tách, róc rách, chầm chậm
Một mình em xuống bến nước
Áo thổ cẩm xinh hơn những cành hoa
Anh là hòn đá đen, giá như
Em đặt gùi nước nghỉ chân, có thể…
Rẫy cà phê
Rẫy cà phê bao la
Một cánh chim bay qua
Chim bay
Cả đàn chim bay
Vẫn chưa qua cuối rẫy
Rẫy cà phê trái xanh
Một con chim bay nhanh
Chim bay nhanh
Một đàn chim bay nhanh
Vẫn chưa qua hết trái xanh
Mặt trời trốn xuống đồi
Đàn chim vẫn chưa qua cuối rẫy.
Giã gạo
Em giã gạo ánh trăng xanh
Hiên nhà dài
Đôi tay rời rã
Nhưng gạo chưa trắng như bông
Trăng càng xuống gần hơn
Va chạm đến cầu thang mẫu hệ
Em vẫn giã gạo
Cho đến khi lời khan bắt đầu
Tay em thoăn thoắt
Như ngọn lửa mới nhen
Như môi thấm vị cần
Như tay được cầm tay
Em nhặt nắm gạo rọi vào trăng xanh
Phát hiện trăm ngàn ánh mắt tựa vào nhau
Khi những hạt gạo nằm yên
Em ngồi bên bếp lửa
Nghe Dăm Săn nói với vợ
“Các cô đừng mong đợi tôi làm gì”.
Ảnh minh họa
Họ trồng mới cánh rừng
Họ trồng mới cánh rừng
Trồng niềm tin vào đất
Lửa từ đôi mắt
Như những chùm sao đêm
Chim bay về từng đàn
Những con chồn, con thỏ, con chuột lần lượt đến
Họ ngồi trên những tảng đá
Bóng họ nhập nhòa bóng lá
Tiếng nói thấm vào từng thớ đá
Họ trồng mới cánh rừng
Như trồng mới khát khao
Trong vô tận của ngày và đêm
Cây như những đứa con cần bàn tay
Và sữa mẹ
Sương trời vẽ ra những thư pháp
Cho cây lá muôn màu
Đôi mắt họ mở ra đôi mắt khác
Đến một ngày
Họ ở lại không về
Trong cõi thanh bình quê mẹ
Tôi nắm tay em đi tới.
Tấm lụa
Tôi nâng giọt nước trên tay
Nặng, xanh như biển cả
Nghe những con cá bơi sóng vỗ
Mảnh buồm trắng vá miếng to bằng chiếc mâm đồng
Những chùm trăng mắt em
Tôi thành biển
Biển thành tôi bao giờ?
Khi tôi đi bên em
Em bơi trong tôi
Biển tinh khiết nõn nà
Khi biển ngủ đắm đuối
Tôi bị cắt làm đôi
Nhỏ ra giọt nước hình con sóng
Trải dài thành tấm lụa quê hương.
Ảnh minh họa
Ghi chép bên đường
Ký ức trườn qua, khoanh tròn
Như con rắn lục
Chạm vào nắng tím làng tôi
Rõ ràng gương mặt ấy
Sâu thẳm giếng nước đầy
Hàng rào như bờ vai
Tựa ngực vào, chồm qua
Lá như môi
Nóng hổi vị mồng tơi ngọt lịm
Và tôi
Như chiếc rễ
Em chẳng thể nhổ lên.
Giấc mơ buồn
Tôi lắp ghép mười giấc mơ thành bờ xe nước
Bên sông Trà
Khi nước lua khua trên mương
Dẫn về cánh đồng đất ải
Giấc mơ mục ra
Những thanh tre không chống nổi
Thời gian bềnh bồng trong cõi trăng xa
Tôi lắp ghép mười giấc mơ thành bờ xe nước
Ai sẽ cùng tôi
Cấy lên dòng sông một giấc mơ xưa
Xôn xao và hứng khởi
Cho lớp trẻ chạm tay
Và tin rằng giấc mơ kia là thật
Ôi giấc mơ
Tròn như bờ xe nước
Mãi buốt lạnh
Bên bờ kè
Mùa tháng ba nứt nẻ
Chim chà chiện bay đi
Mang theo giấc mơ
Buồn…

Chiều 25/11, tại hội trường hội Văn học Nghệ thuật TP.HCM, hội nhà văn TP. Hồ Chí Minh tổ chức lễ ra mắt và giới thiệu...
Bình luận