Bố mẹ EQ cao dạy con 3 điều để cuộc đời thành công suôn sẻ
Bên cạnh việc giáo dục kiến thức, bố mẹ cũng cần nuôi dưỡng sự tự tin trong quá trình trẻ trưởng thành.
Có người nói giáo dục là một cuộc đua đường dài, thử thách khả năng giữ bình tĩnh bố mẹ và tinh thần chạy đua của con cái. Nhưng thực tế là nhiều bậc bố mẹ vừa mở đường vừa vội vàng trải thảm dẫn lối, khiến trẻ dần trở nên phụ thuộc. Khi trưởng thành, việc xa bố mẹ giống như không có sóng điện thoại di động, sẽ cảm thấy bối rối khi mất kết nối.
Vì vậy, trong giáo dục bên cạnh việc truyền đạt kiến thức, giúp trẻ có đủ sự tự tin để đối mặt với khó khăn cũng rất quan trọng.
Sự tự tin này không liên quan gì đến điểm số cao hay giải thưởng. Đó là khả năng tự đứng dậy sau khi vấp ngã, lên tiếng khi gặp bất công, và giữ vững phẩm giá, cùng hy vọng khi cô đơn và bất lực.
Suy cho cùng, tính tự giác không phải là thứ có thể ép buộc. Điều đó có nghĩa là trẻ viết cách ứng xử riêng với bản thân, sống một cuộc đời suôn sẻ ngay cả khi không có ai giám sát.
Hãy để trẻ học cách tự quản lý bản thân
Nhiều bậc bố mẹ cho rằng cần dạy con tính tự giác, nhưng thực tế lại sắp xếp thời gian chặt chẽ, lo lắng rằng thời gian rảnh rỗi quá nhiều sẽ làm chậm sự tiến bộ. Cách nuôi dạy này đang tước đi cơ hội để trẻ tự đưa ra lựa chọn, mắc lỗi và chịu hậu quả từ quyết định của mình. Thay vì phát triển sự tự tin và tính độc lập, trẻ có thể trở nên phụ thuộc vào sự chỉ dẫn của người lớn.
Thực ra, chìa khóa để trẻ tự quản lý bản thân là bố mẹ không nên giám sát con mọi lúc. Hãy để trẻ vấp ngã vài lần, học cách nhận diện ranh giới, thói quen và nhịp độ của riêng mình. Và nhận ra rằng việc đưa ra quyết định và trải nghiệm hậu quả là một phần quan trọng trong hành trình trưởng thành.
Bố mẹ có thể bắt đầu bằng những việc nhỏ trong cuộc sống hàng ngày. Ví dụ, hãy để trẻ tự quyết định làm gì vào cuối tuần, lựa chọn cách tiêu tiền tiêu vặt hoặc quản lý thời gian học tập. Những trải nghiệm này sẽ giúp trẻ hiểu rõ hơn về trách nhiệm và quyền lợi của mình.
Khi kết quả không tốt, đừng vội vàng sửa chữa hay can thiệp. Hãy để trẻ có thời gian suy ngẫm và tự tìm ra giải pháp cho vấn đề của mình.
Hãy để trẻ học cách tự quản lý bản thân.
Hãy để trẻ dám đối mặt với khó khăn
Cuộc sống không phải lúc nào cũng diễn ra theo ý muốn, đây là sự thật hiển nhiên mà mỗi chúng ta đều phải đối mặt. Suy cho cùng, không ai có thể thay thế được cảm giác đầu tiên bị từ chối hay ruồng bỏ.
Điều bố mẹ nên làm không phải là che giấu những va chạm và tổn thương, mà giúp trẻ xây dựng một lớp đệm cảm xúc vững chắc.
Đặc biệt khi gặp phải những điều khó khăn, điều trẻ cần nhất là được nhìn nhận và thấu hiểu. Không phải là những bài thuyết giảng, mà có người chấp nhận và lắng nghe cảm xúc của trẻ. Khi trẻ cảm thấy được thấu hiểu, mới có đủ năng lượng và sự tự tin để suy nghĩ về vấn đề nằm ở đâu và tìm ra cách giải quyết.
Hãy để trẻ dám đối mặt với khó khăn.
Thái độ của bố mẹ trong những khoảnh khắc khó khăn thường là thước đo cho con. Ví dụ, bố mẹ sẵn sàng thừa nhận rằng mình cũng gặp khó khăn trong cuộc sống, và bình tĩnh đối mặt với thất bại cùng con, cũng như không vội vàng đưa ra kết luận không.
Sau một thời gian, trẻ sẽ hiểu rằng thất bại không phải là dấu hiệu bất tài, mà là một cơ hội để học hỏi và phát triển. Khả năng đảm nhận trách nhiệm này được tích lũy từng thông qua những tình huống cụ thể.
Ví dụ, hãy cùng trẻ đối mặt với sự thất vọng khi điểm thấp, học cách sống chung với sự hối tiếc thay vì trốn tránh. Những trải nghiệm này sẽ giúp trẻ phát triển khả năng đối mặt với khó khăn và tìm ra cách vượt qua.
Hãy để trẻ học cách đứng dậy sau những cú ngã, bởi chính những bài học từ thất bại sẽ giúp trẻ vững vàng hơn trong tương lai. Khi trẻ tin rằng mình có thể vượt qua mọi thử thách, sẽ trưởng thành tự tin hơn trong cuộc sống.
Hãy để trẻ đứng vững trong mối quan hệ lành mạnh
Một rào cản khác khi trưởng thành là làm sao để tránh đánh mất chính mình khi giao tiếp với mọi người.
Nhiều trẻ giỏi "vâng lời" và "hợp tác" trước mặt bố mẹ, nhưng khi bước vào vòng bạn bè có xu hướng làm hài lòng người khác, bắt chước và làm theo mà chưa hiểu về giới hạn.
Trẻ dần quen dựa vào sự công nhận của người khác để xác nhận mình ổn. Nếu mất đi sự ủng hộ này, dễ trở nên hoảng loạn. Vì vậy, bố mẹ nên giúp trẻ xây dựng nền tảng vững chắc về cách kết nối các mối quan hệ lành mạnh.
Bố nên để trẻ tham gia vào các công việc gia đình, lắng nghe ý kiến và tôn trọng cảm xúc trẻ nhiều hơn. Đặc biệt khi giao tiếp, hạn chế câu "Con phải...?" thay bằng "Con nghĩ thế nào?"
Vì vậy, để trẻ tự lập không có nghĩa là phải sống tách biệt mà biết cách duy trì ranh giới riêng mình ngay cả khi ở gần người khác.
Hãy để trẻ đứng vững trong mối quan hệ lành mạnh.
Bình luận