Tôi trốn vào phòng tắm để tạo bất ngờ cho chồng, ai ngờ bắt gặp bí mật của bố chồng
Khi nghe tiếng tra chìa khóa vào ổ, tôi vội vàng trốn vào nhà vệ sinh theo kế hoạch. Tuy nhiên, người mở cửa bước vào không phải chồng mà là bố chồng.
Hôm đó, tôi về nhà sau chuyến công tác dài gần nửa tháng, lòng háo hức muốn tạo một bất ngờ nho nhỏ cho chồng. Nửa tháng xa cách, dù liên lạc thường xuyên nhưng tôi vẫn nhớ anh da diết. Tôi quyết định về nhà mà không báo trước, nghĩ rằng khi anh mở cửa sẽ thấy tôi xuất hiện và cười bất ngờ.
Về đến nhà đã hơn 8 giờ tối, cửa vẫn đóng, nhà im lìm đến lạ thường. Chồng tôi chưa về, chắc anh bận tăng ca hoặc đi ăn với bạn bè. Thế là tôi nảy ra ý tưởng trốn vào nhà vệ sinh trong phòng khách, đợi anh về sẽ hù một chút, vừa vui vừa đáng yêu. Nhưng đời đôi khi không như kế hoạch…
Khi nghe tiếng tra chìa khóa vào ổ, tôi vội vàng trốn vào nhà vệ sinh theo kế hoạch. Tuy nhiên, người mở cửa bước vào không phải chồng mà là bố chồng.
Tôi biết ông có chìa khóa nhà, nhưng sao lại đến muộn thế này, và còn dẫn theo một người phụ nữ lạ mặt nữa! Tôi đứng chết trân trong nhà vệ sinh, tim đập thình thịch. Chưa kịp hiểu chuyện gì, tôi nghe những âm thanh nhạy cảm phát ra ngay ở phòng khách. Tôi chỉ biết co mình lại, mặt nóng bừng, tim như muốn nhảy ra ngoài.
Không ngờ một lúc sau, người phụ nữ đó mở cửa nhà vệ sinh, nhìn thấy tôi và la lên vì sợ. Bố chồng cũng quay lại, khuôn mặt ngạc nhiên và bối rối, nhưng ông không nói gì, chỉ dẫn người phụ nữ đi ra ngoài. Tôi ngồi đó, bối rối và rối như tơ vò, vừa xấu hổ vừa hoang mang.

Tôi ngồi đó, bối rối và rối như tơ vò, vừa xấu hổ vừa hoang mang. (Ảnh minh họa)
Ngay sau đó, tôi gọi điện cho chồng, mới biết anh hôm đó nhận được thông báo đi công tác gấp, dự kiến 2-3 ngày mới về. Thở phào nhẹ nhõm, tôi tạm thời yên tâm, nhưng trong lòng vẫn còn cảm giác khó chịu và bối rối về sự việc vừa xảy ra.
Ngày hôm sau, bố chồng đến gặp tôi. Ông đưa cho tôi một chiếc thẻ ngân hàng, trong đó có 700 triệu đồng, bảo tôi nhận số tiền này và đừng nói với chồng hay mẹ chồng về chuyện hôm qua. Tôi đứng đó, nhìn chiếc thẻ, cảm giác vừa bối rối vừa căng thẳng. Số tiền này lớn thật, nhưng đi kèm là một bí mật khiến tôi không biết phải xử lý thế nào.
Suốt cả ngày hôm đó, tôi cứ suy nghĩ liên tục. Tôi nhớ lại từ đầu mối quan hệ của mình với chồng. Chúng tôi quen nhau vì công việc. Công ty tôi tiếp nhận một dự án từ công ty của gia đình chồng, tôi và chồng là hai người phụ trách dự án, nên thường xuyên trao đổi, dần dần hiểu nhau hơn.
Sau một thời gian, anh theo đuổi tôi và chúng tôi bắt đầu hẹn hò. Tình cảm đến tự nhiên, không vì tiền hay danh tiếng, mà là sự đồng điệu trong tâm hồn.
Chồng tôi hơn tôi 4 tuổi, anh luôn quan tâm, yêu thương và tôn trọng tôi. Gia đình anh cũng tốt, bố mẹ chồng ủng hộ chúng tôi, đặc biệt là mẹ chồng, tuy hay nhắc nhở nhưng tất cả đều vì muốn tôi hạnh phúc.
Khi kết hôn, tôi mới 26 tuổi, là người độc lập, tốt nghiệp đại học danh tiếng, được làm trưởng dự án ở công ty nhỏ. Tôi tự hào về năng lực của mình, và biết ơn chồng vì luôn tin tưởng, yêu thương tôi.
Nhìn lại chuyện vừa xảy ra, tôi biết mình không làm gì sai, nhưng phải đối diện với quyết định khó khăn: nhận số tiền của bố chồng hay từ chối để giữ mọi thứ trong sáng. Tôi suy nghĩ rất nhiều, đặt mình vào vị trí cả gia đình. Tiền thì nhiều, nhưng hạnh phúc và sự bình yên trong gia đình quan trọng hơn tất cả.

Tôi đã suy nghĩ rất nhiều về chuyện của bố chồng. (Ảnh minh họa)
Cuối cùng, tôi quyết định hẹn gặp bố chồng ở quán cà phê. Tôi thẳng thắn nói:
- Con biết chuyện hôm qua. Con không thể nhận số tiền này, và con mong bố sẽ giải quyết ổn thỏa, để nó không ảnh hưởng đến gia đình mình.
Bố chồng nhìn tôi im lặng một lúc, trầm ngâm. Ông thở dài, gương mặt có chút hối lỗi, rồi nói:
- Bố biết chuyện này là bố không đúng và bố sẽ tự giải quyết. Con không phải lo, bố sẽ không để ảnh hưởng đến gia đình con.
Tôi gật đầu, lòng nhẹ nhõm phần nào. Sau buổi gặp, bố chồng cũng không nhắc gì thêm về việc hôm đó. Chồng tôi vẫn yêu thương và quan tâm tôi như trước, mẹ chồng vẫn nhẹ nhàng quan tâm, nhưng dường như bố chồng đã thay đổi.
Một hôm, khi tôi và mẹ chồng nói chuyện, bà cười bảo:
- Mấy hôm nay bố con hay ở nhà hơn, đi dạo cùng mẹ, trò chuyện nhiều hơn. Mẹ hạnh phúc lắn con à.
Nghe vậy, lòng tôi thấy nhẹ nhõm. Có lẽ, những gì đã xảy ra trước đó đã khiến bố chồng nhìn lại bản thân. Tôi thấy một cảm giác yên tâm và nhẹ nhõm lạ thường. Dù chuyện đó vẫn là một ký ức khó xử, nhưng ít nhất, nó cũng khiến người lớn trong gia đình biết nhìn nhận và thay đổi.
Nhìn lại, tôi thấy cuộc sống đôi khi thử thách chúng ta bằng những tình huống khó xử. Điều quan trọng không phải là né tránh, mà là biết giữ vững nguyên tắc, trung thực và bảo vệ hạnh phúc gia đình. Nhờ sự dũng cảm và quyết tâm đó, gia đình tôi vẫn bình yên.
Giờ đây, tôi mỉm cười khi nghĩ về hiện tại. Chồng tôi vẫn bên cạnh, yêu thương và chia sẻ mọi điều. Mẹ chồng hạnh phúc hơn vì nhận được sự quan tâm của chồng. Và tôi biết rằng, dù có những lúc khó xử, chỉ cần giữ đúng giá trị của bản thân, mọi thứ vẫn có thể đi đến một kết thúc tích cực. Gia đình nhỏ của tôi vẫn trọn vẹn, ấm áp, và tôi sẽ luôn gìn giữ điều đó.
Bình luận