Không phải lớp học, chính ba nơi này dạy trẻ thông minh và EQ cao

Một số trẻ nên đến thường xuyên, để nuôi dưỡng trí tuệ, cảm xúc tốt hơn.

Nhiều trẻ ngày nay dường như có mọi thứ trong tầm tay như đồ chơi, quần áo đẹp, thiết bị điện tử hiện đại... nhưng lại thiếu đi tinh thần phiêu lưu và ý chí kiên cường.

Để nuôi dưỡng khả năng phục hồi và sự linh hoạt trong cuộc sống, các chuyên gia khuyên bố mẹ nên để con tự trải nghiệm: được thử, sai, thất vọng và tự đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã. Chính trong quá trình đó, trẻ học được cách thích nghi, đối mặt và trưởng thành.

Nếu muốn con có sức bật nội tâm mạnh mẽ và kỹ năng giao tiếp tốt hơn, bố  mẹ hãy thường xuyên đưa con đến ba “môi trường rèn luyện tự nhiên” sau đây, nhằm học được những điều không sách vở nào dạy được.

Không phải lớp học, chính ba nơi này dạy trẻ thông minh và EQ cao - 1

Không phải lớp học, chính ba nơi này dạy trẻ thông minh và EQ cao - 2

Đến những nơi cần phải giao lưu, tương tác

Đề xuất đầu tiên của các chuyên gia là đưa trẻ đến những nơi có nhiều tương tác xã hội. Đó có thể là sở thú, công viên giải trí, trung tâm sinh hoạt cộng đồng hay bất kỳ địa điểm công cộng nào đông người.

Nhiều trẻ có vẻ ngoan ngoãn ở nhà, nhưng khi bước vào môi trường xã hội, tính cách thật mới được bộc lộ. Có em sợ hãi, nấp sau lưng bố mẹ, không dám chào người lạ, số khác giành đồ chơi, cãi vã, hoặc bật khóc khi gặp bất đồng nhỏ.

Nhưng chính những va chạm này là “lớp học xã hội” chân thực nhất. Bố mẹ không nên vội vàng can thiệp hay bênh vực, mà hãy lùi lại quan sát và hướng dẫn đúng lúc. Thay vì nói “Đừng làm thế”, “Đừng làm bẩn”, “Đừng cãi nhau”, hãy để con tự trải nghiệm, học cách giải quyết.

Bởi trong môi trường xã hội, luôn có những tình huống bất ngờ: ồ chơi bị giành, bị bạn xô ngã, hay quy tắc bị phá vỡ. Mỗi lần như vậy chính là một bài học sống động giúp trẻ rèn bản lĩnh và cảm xúc.

Kỹ năng xã hội không phải bẩm sinh, đó là kết quả của vô số lần va chạm, cảm thông và học cách ứng xử với người khác.

Không phải lớp học, chính ba nơi này dạy trẻ thông minh và EQ cao - 3

Đưa trẻ đến những nơi cần phải giao lưu, tương tác.

Không phải lớp học, chính ba nơi này dạy trẻ thông minh và EQ cao - 4

Hãy đến những nơi có cả thắng và thua

Một số đứa trẻ không chịu nổi thất bại, chỉ cần thua một trò chơi là khóc cả nửa tiếng, ném đồ chơi hay tức giận bỏ đi. Thực ra, trẻ không phải nóng tính, mà chưa từng học cách đối diện với thất bại.

Thật ra, đối với trẻ nhỏ thất bại không đáng sợ, điều cần chú ý là trẻ chưa từng trải qua thất bại. Trẻ được bao bọc quá kỹ thường dễ sụp đổ khi gặp khó khăn đầu tiên.

Sau mỗi “trận đấu”, bố mẹ có thể dạy con ba điều:

- Thua cũng không sao, chỉ cần thử lại bằng cách khác.

- Khi chiến thắng, hãy khiêm tốn và biết ơn.

- Điều quan trọng nhất: Hôm nay con đã nỗ lực hơn hôm qua chưa?

Khi trải qua trải nghiệm thất bại, khả năng phục hồi tâm lý của trẻ tăng lên tự nhiên, giống như việc tiêm vắc-xin, mỗi “liều thất bại nhỏ” sẽ giúp con miễn dịch trước những cú ngã lớn trong đời.

Không phải lớp học, chính ba nơi này dạy trẻ thông minh và EQ cao - 5

Đi đến những nơi có bùn, cát, đất...

Loại địa điểm thứ ba được xem “nguồn dưỡng khí tự nhiên” dễ bị các bậc bố mẹ hiện đại bỏ quên nhất, chính là thiên nhiên.

Khi còn nhỏ, chúng ta thường chơi đùa dưới bùn ven làng, bắt châu chấu, đào giun, tắm mưa, hay đuổi nhau giữa cánh đồng. Quần áo bẩn là chuyện thường, thế nào cũng bị mắng, nhưng hôm sau lại tiếp tục ra ngoài chơi. Không điện thoại, đồ chơi đắt tiền, chỉ có tiếng cười giòn tan và niềm vui ngập tràn.

Tuy nhiên, nhiều trẻ ngày nay lại cách xa bùn đất, nhưng rất gần màn hình điện thoại. Một ngày có thể trôi qua chỉ với video, trò chơi và phim hoạt hình, không cần bước ra ngoài đón nắng, hít gió hay chạm vào cỏ cây.

Một cuộc khảo sát mới đây cho thấy, nụ cười thuần khiết nhất của trẻ thơ nằm trong nắng, trong bùn, trong mồ hôi và trong những vết trầy nho nhỏ.

Không phải lớp học, chính ba nơi này dạy trẻ thông minh và EQ cao - 6

Trẻ cần được tiếp xúc thiên nhiên, vui chơi ngoài trời...

Một người dùng mạng xã hội kể rằng, lần đầu dẫn con trai đi leo núi, cậu bé rất hào hứng, nhưng đi được nửa đường thì than mệt, muốn quay lại. Người mẹ không ép, cũng không dỗ dành, chỉ nói nhẹ “Không sao, cứ đi chậm thôi.” Sau đó, cậu bé cũng chịu bước tiếp, mồ hôi đầm đìa, thở hổn hển, nhưng khi chạm tay lên đỉnh núi, đôi mắt sáng rực lên trong niềm tự hào.

Một lần khác, khi đang chơi ở suối, con trượt chân, rách nhẹ đầu gối. Người mẹ tưởng con sẽ khóc, nhưng cậu bé chỉ nhìn vết thương, mím môi nói “Lần sau con sẽ cẩn thận hơn.” Khoảnh khắc ấy, người mẹ thật sự xúc động vì hiểu rằng chính những lần vấp ngã nhỏ giúp con học cách đứng dậy và tự bảo vệ mình.

Thiên nhiên chính là người thầy dịu dàng mà kiên định nhất, dạy trẻ lòng can đảm, tính kiên trì, sự tập trung và khả năng tự lập. Quần áo có thể giặt khi bẩn, giày có thể phơi khi ướt, nhưng tuổi thơ xa rời thiên nhiên sẽ khó bù đắp được.

Câu nói “Trẻ em là những bông hoa, cần được chăm sóc cẩn thận.” Mặc khác, trẻ cũng giống như cây non cần được đón gió, dầm mưa, chịu nắng để vươn thẳng và bén rễ sâu hơn vào cuộc đời.

Cuộc sống là hành trình mà mỗi đứa trẻ học cách mạnh mẽ hơn qua từng lần “thử lại”, trong đó thiên nhiên chính là nơi khởi đầu tuyệt vời nhất cho hành trình ấy.

Thi Thi

Tin liên quan

Tin mới nhất

“Ông chủ” của ChatGPT là ai?

“Ông chủ” của ChatGPT là ai?

Dưới sự dẫn dắt của ông, OpenAI cho ra đời ChatGPT vào cuối 2022 - công cụ đột phá trong giao tiếp AI - và từ đó chớp lấy ánh đèn spotlight công nghệ thế giới.

Một vài ký ức về nhà văn Kiều Vượng

Một vài ký ức về nhà văn Kiều Vượng

Năm 1995, khi mới chuyển về thành phố Thanh Hóa dạy học, tôi được bạn bè giới thiệu mua căn nhà ở mảnh đất trũng ven đê sông Hạc, phường Trường Thi, thành phố Thanh Hóa bên cạnh mương nước sủi bọt đen ngầu, xung quanh có mấy nhà dân thưa thớt. Giá mảnh đất cùng căn nhà lúc đó bằng một cái xe máy Babeta rách.

Chị Thu (truyện ngắn)

Chị Thu (truyện ngắn)

Đêm tháng Chạp. Cái rét tê người. Những cơn gió đập liên hồi vào cánh cửa gỗ lỏng then khiến Lan không tài nào chợp mắt được. Trằn trọc mãi, cô đành ngồi dậy, cầm thanh sắt nhỏ vẫn để chân giường, bước co ro ra chèn cửa cho chắc. Không còn tiếng động khó chịu nữa.