Cơm Mẹ

Những bữa cơm do chính tay mẹ nấu không phai mờ trong ký ức của nhiều người.

Cơm Mẹ - 1

Ông nội tôi ăn uống rất sành, còn ông ngoại tôi thì ngược lại, vô cùng mộc mạc. Nhưng dù sành sỏi hay mộc mạc, thì 2 người đều dạy tôi ăn ngon là ở sự Thuần.

Thuần, tức là món nào đúng vị món ấy. Tanh thì không lẫn vào thơm. Đắng thì hậu nó ngọt. Chát thì hãm bằng chua. Canh dưa thì ăn với gì mà canh cá thì vị nó ra làm sao.

Thuần, tức là chín tới về lửa, đậm đà sâu về vị, vừa đủ về lượng.

Thuần, tức là không cứ chuộng lạ, chuộng hiếm. Cứ mùa nào thức nấy, đúng thời đúng vụ, thì món nào cũng ngon.

Tóm lại, phải biết tôn trọng đồ ăn.

Học cái nết ăn từ những người ấy, thành ra tôi ăn vừa rất dễ vừa rất khó. Chẳng hạn, tôi rất ghét ăn cơm mà bị dính tạp vật. Đang ăn bát cơm ngon mà cắn phải hạt sạn, thì tôi sẽ bỏ luôn bữa. Đang ăn đồ ăn ngon mà dính mảnh nylon, cái lá cây, là tôi bỏ không ăn món đó nữa. Không phải cảnh vẻ, tôi cực kỳ tôn trọng đồ ăn, mà muốn tôn trọng đồ ăn thì phải tôn trọng cái lưỡi của mình.

Mẹ tôi biết thế, làm cơm thì rất cẩn thận, sạch sẽ. Nhưng vì lý do huyền bí gì đó, số lần tôi ăn cơm nhà mà dính phải sạn khá là thường xuyên, và tỉ lệ bữa cơm nhà có sạn nhưng chỉ mình tôi cắn phải thì lên đến... 100%. Mỗi lần đang nhai mà nghe "cục" một phát, rồi nhìn sang thấy mặt thằng con tái đi, là mẹ tôi lại rối rít hết cả. Nhưng đã thành tính rồi, tôi đành buông đũa. Vì ăn thêm cũng không ngon được nữa.

Thời gian gần đây, xuất hiện một vấn nạn mới, là đồ ăn mẹ nấu có sợi tóc, mẹ già, tóc rụng nhiều. Đang gắp miếng rau xào mà có sợi tóc, tôi cũng mấy lần muốn bỏ bữa. Mẹ thấy thái độ tôi khó chịu, lại rối rít thanh minh. Nhưng mẹ 70 rồi, mà mình cũng đã 40, không thể cứ thế mà bỏ bữa, đành trệu trạo nhai tiếp.

Sáng nay bị cảm nằm nhà. Mẹ rán trứng ốp la cho ăn sáng, mang lên để ở cửa buồng. Nằm nghe mưa rơi ngoài hiên, thấy thôi ơn giời cuộc đời thế cũng được. Vẫn còn có mẹ đây.

Đến bữa, hai mẹ con ăn trưa. Trỏ TV hỏi mẹ, Trời trời sao con bé kia nó giết người ta kinh thế? Rồi trong khi mẹ kể về tập 258 phần 4 bộ phim lâm ly tình đời nào đó, thì lẳng lặng nhặt sợi tóc bỏ ra. Mẹ 70 rồi.

Tác giả: Phạm Gia Hiền None

Tin liên quan

Tin mới nhất

Bố dượng hứa sẽ cho tôi 3,4 tỷ đồng sau khi nhà giải tỏa nhưng chồng tôi đòi ly hôn

Bố dượng hứa sẽ cho tôi 3,4 tỷ đồng sau khi nhà giải tỏa nhưng chồng tôi đòi ly hôn

Ngôi nhà cũ của gia đình nằm trong diện giải tỏa và được đền bù hơn 3,4 tỷ đồng. Vì biết rõ ngôi nhà đó là tài sản của bố dượng từ trước khi mẹ tôi tái hôn, nên tôi hoàn toàn không có ý định đụng đến khoản tiền này. Chồng tôi cũng rất hiểu chuyện, chưa từng một lần gợi ý tôi phải tranh giành gì.

Về một thực thể thẩm mỹ và đạo đức truyền thống mang đậm dấu ấn Việt Nam

Về một thực thể thẩm mỹ và đạo đức truyền thống mang đậm dấu ấn Việt Nam

Có lẽ không một loài hoa nào ăn sâu vào đời sống tinh thần của Nhân dân ta như hoa sen. Bao nhiêu thơ văn, cả bác học lẫn bình dân đã ngợi ca hoa sen, cả hội họa, kiến trúc, bao nhiêu vùng quê, bao nhiêu cơ sở, bao nhiêu vật phẩm, bao nhiêu người lấy hoa sen làm tên… Hoa sen tồn tại trong cuộc sống hàng ngày và trong đời sống văn hóa của dân tộc như một thực thể thẩm mỹ và đạo đức truy

Phiêu du ở “Thung Nham nơi chốn ngàn năm”

Phiêu du ở “Thung Nham nơi chốn ngàn năm”

Trong một đời người, đã bao giờ bạn có được một chuyến du ngoạn ở một cảnh sắc sơn thủy hữu tình bằng trên một chuyến đò để được cảm nhận một cảnh sắc đất Việt, được hòa nhịp thở vào chốn bồng lai, rồi hoài niệm về lịch sử của cảnh sắc đó, mảnh đất đó trong sừng sững lịch sử của Việt Nam chúng ta.