Làng quê Việt Nam qua các bài thơ

Những giá trị sâu sắc về tư tưởng, văn hóa, thơ về làng quê đã đánh thức lòng tự hào và không ngừng nuôi dưỡng tình yêu đất nước trong mỗi con người.

Quê hương đổi mới

Anh cùng em về với quê hươngNơi gắn bó với chúng mình suốt thời thơ trẻChợt nuối tiếc bao nhiêu kỷ niệm ngày còn béAnh ngóng tìm mà đâu còn nữa, em ơi

Còn đâu những hàng cau xóm trong, làng ngoàiNhững đêm thơ ta vẫn đi nhặt từng trái rụngNhững hàng tre trưa hè mắc võngNay cũng chẳng còn thấy bóng lá xanh

Làng xóm bây giờ chẳng còn một nếp nhà tranhNhà cao tầng đã xây lên như phốĐường bê tông đã trải dài từng con ngõÔ tô về tận cổng mỗi ngôi nhà

Đồng bãi bây giờ cũng chẳng còn rộng bao laChẳng còn những cánh cò bay qua, bay lạiNhà cửa lấn dần những ruộng đồng, bờ bãiĐâu rồi bờ mương những đêm xưa mình từng dạo chơi...

Dẫu vẫn biết dân quê mình đã đổi đờiSao vẫn tiếc những kỷ niệm xưa nay không còn nữaThôi thì dẹp đi những hoải niệm đã thành xưa cũMừng cho quê mình đang đổi thịt, thay da...

(Đình Khải)

Làng quê Việt Nam

Làng quê Việt Nam đổi bằng xương máuMáu chảy thành sôngXương chất cao thành núiHơn bốn nghìn năm không hề đòi hỏiTấm huân chương ...

Chỉ có những tâm hồnVì dân vì nướcTừ làng quê mà raYêu thương nhau như một nhàXây dựng xóm thôn đổi mới ...

Ai bảo họ là nhà quê không biết ăn nóiBảy mươi lăm phần trăm đồng ruộng quê mùaCòn lại hai nhăm phần trăm a duaNếu dàn trận đánhAi sẽ thắng ?Và ai sẽ thua ?

(Phan Huy Hùng)

Quê hương tuổi thơ tôi

Tôi sinh ra nơi miền quê duyên hảiĐất Hải Phòng mê mải cánh buồm nâuBiển quê tôi rất đẹp và rất giàuHoàng hôn đến với một màu tím biếc

Thời gian trôi theo dòng đời hối tiếcBên mái trường ta học Viết ngày xưaTháng 5 về mùa phượng đỏ đong đưaCòn nhớ mãi chiều tắm mưa xóm nhỏ

Có nhiều hôm nắng chưa vờn ngọn cỏCùng bạn bè theo gió thả diều quêBao năm rồi trong nức nở tái têTìm ký ức đam mê ngày xưa ấy

Thời gian trôi như một dòng sông chẩyXa mất rồi ai tìm thấy được chăngNơi quê cũ ơi tình sâu nghĩa nặngTuổi thơ nào say đắm của ngày xưa …

(Bình Minh)

Làng quê Việt Nam qua các bài thơ - 1 Làng quê Việt Nam Đồng dao quê hương

Ta tìm về nghe câu hát đồng daoCon đò nhỏ cắm sào nơi bến đợiThu đã mãn thêm một mùa gặt mớiTình quê hương vời vợi nhớ trong lòng

Cò gọi đàn nghiêng cánh vỗ triền sôngTừng con sóng bềnh bồng xô nhè nhẹBao kỷ niệm môt thời ta thơ béTiếng mẹ yêu khe khẽ hát ru hời

Lũ mục đồng ngày mải miết rong chơiĐêm đốt lửa sáng trời thi hát hộiNhạc rộn rã tưng bừng vui suốt tốiSáo ngân vang ai thổi lúc bổng trầm

Ta tìm về nghe lại khúc thanh âmTrâu gõ mõ lặng thầm nhai cỏ mậtHương lúa thoảng thấm tình yêu của đấtBài đồng dao mãi hát đến bây giờ.

(Bằng Lăng Tím)

Quê hương gọi ta về

Xa quê hương suốt mấy chục năm rồiMãi trong ta nhớ miền quê yêu dấuCánh diều tuổi thơ lưng trâu sáo đậuNghe quê hương đất mẹ gọi ta về

Chân ngập ngừng lội bước tới triền đêĐàn bướm nhỏ dập dìu hoa dại tímNhớ một thời tuổi thơ nhiều kỷ niệmGợi ta về với những giấc mơ xưa

Đồng lúa xanh non ngút ngàn nắng mưaĐất bạc màu mẹ dày công chăm bónKhom lưng trên đồng cõng bầu trời trĩu nặngÚp mặt ruộng sâu góp nhặt hạt thóc rơi

Con biết quê nhà vất vả lắm mẹ ơiMột nắng hai sương đất cằn đồng hạƯớt đẫm giọt mồ hôi đong đầy khoai lúaThấm một đời câu muối mặn gừng cay

Quê hương mình bao nỗi nhớ đong đầyChiếc áo tơi bốn mùa che mưa nắngGió lào thổi cuộc đời thêm gánh nặngHạt thóc vàng mẹ đánh đổi thanh xuân

Yêu quê mình ta dạo bước bâng khuângBát nước chè xanh, câu hò ngọt lịmGiọng nói quê nghe nhọc nhằn thương mếnTa trở về nghe tiếng gọi quê hương..!

(Hảo Trần)

Chiều quê

Chiều quê hương lúa thơm nồngHoàng hôn trải nắng trên sông ráng chiềuNhìn đàn em nhỏ thân yêuHồn nhiên thả những cánh diều tuổi thơ

Từng đàn bò bước nhởn nhơĐủng đà đủng đỉnh bên bờ tre xanhMôi trường cuộc sống trong lànhChiều quê là một bức tranh yên bình.

(Chử Văn Hoà)

None

Tin liên quan

Tin mới nhất